XQCKTHH – Chương 548

XQCKTHH – Chương 548

Chương 548: Liên thủ đối địch

Vốn dĩ Bạch Vân Hi cho rằng những lời Diệp Phàm cùng Diệp Khải Hiền đã nói chỉ là câu chuyện lúc đang say, kết quả, ngày hôm sau, khi tỉnh rượu, hai người hoàn toàn không quên những gì đã nói trước đó, thậm chí còn vô cùng vội vã muốn ra ngoài báo thủ trở lại, cho đám tu sĩ muốn săn giết bọn họ một bài học.

Trước khi Diệp Phàm tới, Diệp Khải Hiền không yên lòng về Hứa Minh Dương, làm việc gì cũng bó tay bó chân, nhưng Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi vừa đến, Diệp Khải Hiền liền yên tâm giao lại Hứa Minh Dương cho Bạch Vân hi chăm sóc, hoàn toàn không có nỗi lo về sau.

Bất kể là Diệp Phàm hay là Diệp Khải Hiền đụng phải tu sĩ Hợp Thể trung kỳ đều có năng lực đánh một trận, huống chi là hai người liên thủ.

Bạch Vân Hi nhìn hai người tiêu sái rời đi, không nhịn được mà cảm thấy bi ai thay cho các tu sĩ Chính Dương Kiếm phái ở trong bí cảnh.

Bạch Vân Hi thì ở lại chăm sóc cho Hứa Minh Dương.

Bạch Vân Hi ở lại cũng có một điểm tốt, trên người Bạch Vân Hi có ngọc bội song hướng truyền tống, nếu như Diệp Khải Hiền cùng Diệp Phải gặp phải phiền toái ở bên ngoài thì có thể thông qua ngọc bội truyền tống trở lại bên trong vùng cấm.

Trạng thái của Hứa Minh Dương không tốt lắm, Bạch Vân Hi y theo phương pháp trị liệu của Diệp Phàm, cách một thời gian lại độ một ít linh khí qua cho Hứa Minh Dương, đẩy nhanh quá trình chữa thương cho Hứa Minh Dương.

“Bạch lão đại, vậy được rồi, thân thể của hắn hơi kém, một lần không thể nhận quá nhiều linh lực được.” Ngao Tiểu No ở bên cạnh nói.

Bạch Vân Hi kịp thời dừng tay lại, Ngao Tiểu No nhảy lên trên người Hứa Minh Dương, thương hại lắc đầu cảm thán: “Vận khí của hắn quá kém, tìm một cái kẻ điên chỉ biết có luyện kiếm, lao tâm lao lực.”

Bạch Vân Hi trừng Ngao Tiểu No một cái, “Đừng nói bậy, đại ca là đạo lữ tốt……” Có lẽ Diệp Khải Hiền cũng có chút khuyết điểm, nhưng từ tổng thể mà nói thì vẫn là một sự lựa chọn không tệ.

Ngao Tiểu No dùng móng vuốt gãi gãi cằm, đảo mắt qua, cười hì hì nói, “So sánh với Diệp Phàm, hắn đúng là đạo lữ tốt thật, ha ha ha……”

Bạch Vân Hi: “……” Có đôi khi thật sự không thể trách Diệp Phàm nóng tính được, là Tiểu No nó thiếu đánh.

Ngao Tiểu No cười một hồi lâu, cuối cùng cũng ngừng lại, “Bạch lão đại, hình như Hứa lão đại sắp tỉnh rồi.”

Bạch Vân Hi nghe vậy liền đi về phía Hứa Minh Dương ở trên giường, linh khí quanh người Hứa Minh Dương càng lúc càng thịnh, đúng là có dấu hiệu sắp thanh tỉnh thật.

Bạch Vân Hi trông giữ Hứa Minh Dương mấy ngày, Hứa Minh Dương chỉ tỉnh lại đúng một lần.

Sau khi tỉnh giấc, Hứa Minh Dương nhìn thấy Bạch Vân Hi, rất là ngoài ý muốn, sau khi biết Diệp Phàm đã tới, đang ở cùng với Diệp Khải Hiền, Hứa Minh Dương lập tức liền yên tâm, lại chìm vào giấc ngủ.

Hứa Minh Dương cứ thế mỉm cười mà thiếp đi làm cho Bạch Vân Hi sợ muốn chết, thiếu chút nữa thì cho rằng Hứa Minh Dương là mỉm cười cửu tuyền.

Bạch Vân Hi cẩn thận kiểm tra cho Hứa Minh Dương, phát hiện ra Hứa Minh Dương chỉ đang ngủ mà thôi mới an tâm.

Theo thời gian chuyển dời, thời gian Hứa Minh Dương thanh tỉnh càng ngày càng dài, hai người cũng tâm sự với nhau.

Sau khi phi thăng lên tiên giới, Hứa Minh Dương chỉ có thể nói chuyện với Diệp Khải Hiền, nếu không thì là một ít người tâm tư khó lường, bây giờ gặp được Bạch Vân Hi, tâm tình của Hứa Minh Dương rất thả lỏng.

……

Diệp Phàm cùng Diệp Khải Hiền chung sức hợp tác, chỉ vài ngày đã tiêu diệt xong mấy cái cứ điểm của Chính Dương Kiếm Phái, bức cho các tu sĩ của Chính Dương Kiếm Phái không thể không rời khỏi bí cảnh.

Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, Diệp Phàm lại thu về hơn trăm cái nhẫn không gian, bởi vì đều là nhẫn không gian của tu sĩ Luyện Hư, Diệp Phàm đã sớm bị nuôi đến khẩu vị lớn đã không còn cảm thấy có gì to tát nữa.

Diệp Phàm cùng Diệp Khải Hiền cấu kết với nhau làm việc xấu, hoành hành ngang ngược ở trong bí cảnh, ngay cả tu sĩ Hợp Thể gặp phải bọn họ cũng phải chọn đi đường vòng.

Trong lúc nhất thời, công tác trừ ma do Chính Dương Kiếm Phái oanh oanh liệt liệt mở ra bị bắt chết non giữa đường.

Có không ít người vốn định nhân lúc Diệp Khải Hiền trọng thương nhặt tiên nghi bây giờ đều rời khỏi, số lượng tu sĩ bên trong bí cảnh từ từ giảm xuống.

Ở bên ngoài bí cảnh, mọi người lại càng thêm chấn động.

“Diệp Khải Hiền với Diệp Phàm thật sự liên thủ rồi!”

“Hai người bọn họ nhất định đã quen biết nhau từ trước, nếu không thì sao có thể hợp tác nhanh vậy được.”

“Bọn họ đều điên rồi! Thật sự quá làm càn, đây là lần đầu tiên ta thấy một tu sĩ bừa bãi như thế, đúng là không biết hai chữ xấu hổ viết như thế nào mà!”

“Bây giờ có không biết bao nhiêu người đang vây bắt bọn họ, bọn họ không có cẩn thận trốn tránh thì thôi đi, còn chủ động xuất kích nữa, đúng là không thể nói lý!”

“Hai cái tên điên đó đã giết nhiều người như vậy, nhất định là rất giàu có.”

……

Lục Bạch đứng ở bên cạnh nghe các tu sĩ nói chuyện, trong lòng ẩn ẩn cảm thấy sự tình phát triển càng ngày càng điên cuồng, Lục Bạch không thể không lo lắng Diệp Khải Hiền sẽ thăng cấp Hợp Thể ở trong bí cảnh, bây giờ Diệp Khải Hiền mới có tu vi Luyện Hư đã có thể giết được Hợp Thể trung kỳ rồi, nếu như để hắn thăng cấp lên Hợp Thể, vậy ngay cả Hợp Thể đỉnh cũng chưa chắc đã làm gì được hắn.

……

Bên trong bí cảnh.

Bạch Vân Hi thấy Diệp Phàm lộ vẻ buồn bực, hỏi: “Làm sao vậy, tâm tình không tốt  sao?”

Diệp Phàm gật đầu: “Phải, mấy ngày này ta ra ngoài những người khác cứ vừa nhìn thấy ta liền trốn, làm cho ta không thu hoạch được cái gì.”

Diệp Phàm nói thì khí phách, nhưng trong lòng lại hơi chột dạ, đúng là có mấy tên yếu ớt không dám đấu với hắn, nhưng cũng có mấy tên lợi hại hơn muốn bắt hắn, nếu ở lại dây dưa với bọn họ thì rất dễ dẫn người khác tới vây công, thường sẽ không chiếm được chỗ tốt gì, cho nên Diệp Phàm sẽ không chủ động trêu chọc những người đó.

“Nếu làm giàu khó vậy thì ngươi trì hoãn một chút đi, chúng ta với đại ca ngươi tính lên đã có hơn vạn tiên tinh trung phẩm, nhiều vậy đủ để bảy tám tu sĩ thăng cấp Hợp Thể rồi.” Hiện tại điều quan trọng nhất không phải là kiếm tiên tinh, mà là làm cách nào để nâng cao thực lực.

Diệp Phàm nhếch miệng cười nói: “Tiên tinh ấy mà, ai lại ngại có quá nhiều đâu cơ chứ.”

Bạch Vân Hi: “……” Diệp Phàm thật là, tham tài như vậy không hiểu sao hắn vượt qua nổi tâm ma kiếp nữa, “Ngươi thường xuyên ra ngoài có nghe được tin tức gì đặc biệt không?”

Diệp Phàm nghĩ nghĩ, nói: “Ta nghe thấy rất nhiều tin tức, Vân Hi, ta nói cho ngươi, Chính Dương Kiếm Phái ấy, chính là một tông môn hỗn loạn, trưởng lão này với tiểu thiếp của trưỡng lão kia có một chân, hậu bối của trưởng lão này kỳ thật có một chân với tiểu thiếp của trưởng lão đó, tôn tử của trưởng lão này kỳ thật không phải là tôn tử của hắn, là hắn tư thông với tiểu thiếp của tôn tử làm ra, là tằng tôn tử của hắn, chướng khí mù mịt.”

Bạch Vân Hi: “……” Diệp Phàm thật là, chỉ biết nghe mấy cái tin phế liệu đó.

“Có tin tức gì khác đặc biệt hơn không?” Bạch Vân Hi hỏi.

Diệp Phàm đảo đảo mắt, nghĩ một hồi, hỏi: “Đặc biệt hơn sao? Có rất nhiều Đại Thừa tới canh giữ ở bên ngoài, đó có phải là tin tức đặc biệt không?”

Diệp Phàm nói nhẹ như không lại dọa cho Bạch Vân Hi sợ muốn chết, có rất nhiều Đại Thừa tới! “Đại Thừa? Là chưởng giáo của Chính Dương Kiếm Phái sao?”

Diệp Phàm lắc đầu: “Không phải, là tên lừa đảo Lộ Nhất Minh tới, còn có một người nữa, Nam Tư Vũ, nghe nói hắn cũng là trận pháp sư.”

“Nam Tư Vũ?” Bạch Vân Hi khó hiểu.

“Nghe nói hắn với Lộ Nhất Minh trước đây là đồng môn, quan hệ của hai người đó không hòa hợp lắm, mặt khác, ta nghe nói, Man Hoàng cũng tới.” Diệp Phàm nói.

Bạch Vân Hi cau mày lại: “Trận pháp sư với Man Hoàng, cả ba người bọn họ đều tới vì ngươi sao?”

Diệp Phàm gật đầu: “Chắc là thế đi.”

Bạch Vân Hi cau mày lại, trong lòng phát lạnh, có thể khiến cho một vị Man Haoàng, hai Đại Thừa chờ ở bên ngoài, mặt mũi của Diệp Phàm cũng lớn quá rồi, bây giờ sợ là Diệp Phàm chỉ cần vừa xuất hiện ở bên ngoài là sẽ bị những người đó theo dõi.

Ngao Tiểu No nhảy ra, khó hiểu nhìn Diệp Phàm, “Diệp lão đại, ngươi cũng không phải là tiên tinh cực phẩm mà, vì sao bọn họ lại cứ chạy vòng quanh ngươi thế chứ?”

Diệp Phàm nhướng mày, nói: “Có lẽ là vì mị lực của ta quá lớn đi.”

Ngao Tiểu No lo lắng sốt ruột nhìn Diệp Phàm, “Mị lực của ngươi lớn như vậy, cẩn thận vừa ra ngoài đã bị người ta đánh chết!”

Diệp Phàm không vui nhìn Ngao Tiểu No: “Cái đồ miệng quạ đen, đừng có mà nói hươu nói vượn.”

Bạch Vân Hi cau mày lại, trong lòng vô cùng lo lắng.

“Ba Đại Thừa sao!” Bạch Vân Hi lập tức liền cảm thấy xấu hổ, Diệp Phàm chỉ là một tu sĩ Luyện Hư mà thôi, sao lại khiến cho tới ba Đại Thừa phải theo dõi không biết.

Lộ Nhất Minh chưa biết đang suy nghĩ thế nào, mà mục đích của Nam Tư Vũ nhất định là truyền thừa của Lạc Phàm Trần, còn Man Hoàng, rất có thể là tới vì thể chất đặc biệt của Diệp Phàm, Diệp Phàm khai thông ra khiếu huyệt, một khi phương pháp của hắn phổ cập ra, ưu thế của man tộc sẽ không còn nữa, đương nhiên Man Hoàng phải tự mình tới dò xét.

Với tình hình hiện tại, chỉ cần bọn họ ló đầu ra ngoài…… nhất định sẽ lành ít dữ nhiều!

Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi sắc mặt căng thẳng, cười nói: “Vân Hi ngươi đừng lo lắng quá, chỉ cần chúng ta ở trong bí cảnh này, tu sĩ Đại Thừa sẽ không vào được đâu, chỉ có thể chờ ở bên ngoài mà thôi.”

Bạch Vân Hi: “……” Diệp Phàm thật là tích cực!

Diệp Phàm đứng lên, nói: “Không nói cái đó nữa, ta ra ngoài xem xem có việc gì làm không.”

Bạch Vân Hi do dự một chút, nói: “Mấy ngày tới bọn họ sẽ canh chừng rất kỹ, ngươi cẩn thận chút, nếu như không thể đánh lại thì sớm truyền tống về, đừng ham chiến.” Diệp Phàm cùng Diệp Khải Hiền đã giết rất nhiều tu sĩ Luyện Hư của Chính Dương Kiếm Phái, Chính Dương Kiếm Phái lại không phải là kẻ ngốc, chịu thiệt nhiều lần như vậy, đương nhiên là sẽ nghĩ biện pháp ứng đối.

Diệp Phàm gật đầu, “Ta biết rồi, nhưng mà Vân Hi, ngươi không cần phải lo lắng quá, Đại Thừa không vào được, Hợp Thể thì cũng chỉ có bấy nhiêu bản lĩnh mà thôi, ta rất lợi hại ……”

Bạch Vân Hi: “……”

……

Diệp Phàm trải qua tháng ngày rất tiêu sái, thỉnh thoảng lại chạy ra hoành hành ngang ngược khắp bí cảnh.

Theo thời gian chuyển dời, tiếng xấu của Diệp Phàm đã lan đi khắp nơi, Diệp Phàm rất vừa lòng với cuộc sống hiện tại.

Thân thể của Hứa Minh Dương qua một thời gian điều dưỡng đã khôi phục lại một ít nguyên khí.

“Đại tẩu, ngươi tỉnh rồi!” Diệp Phàm nhìn thấy Hứa Minh Dương đứng ở ngoài cửa, vui sướng chào hỏi.

Hứa Minh Dương cười nói: “Ít nhiều nhờ có ngươi, nếu không ta muốn khôi phục như bây giờ phải cần tới mấy năm.”

Diệp Phàm ân cần nói: “Là ta nên làm, đại tẩu, đại ca có làm gì có lỗi với ngươi không? Nếu như hắn làm việc gì có lỗi với ngươi, ngươi nhớ nói cho ta, ta sẽ giúp ngươi dạy bảo lại hắn.”

Hứa Minh Dương nghiêng nghiêng đầu cười, rất có hứng thú hỏi: “Giúp ta dạy bảo hắn? Ngươi định giúp ta đánh hắn sao?”

Diệp Phàm lắc đầu: “Cái đó không được, có câu nói là quân tử động khẩu không động thủ, đánh người không tốt lắm đâu, chúng ta phải nói đạo lý, không thể chuyện gì cũng dựa vào nắm tay giải quyết được.”

Ngao Tiểu No chớp chớp mắt, thầm nghĩ: Đánh người không tốt, vậy giết người thì tốt hay sao, Diệp Phàm thật buồn cười.

“Nếu như không động thủ, vậy phải làm sao bây giờ?” Hứa Minh Dương tùy ý hỏi.

Diệp Phàm thò lại gần, lén lút thấp giọng nói: “Ta có thể giúp ngươi hạ dược, làm cho đại ca không lên được.”

Hứa Minh Dương: “……”

Bạch Vân Hi: “……” Diệp Phàm hãm hại đại ca như vậy, nếu để Diệp Khải Hiền biết được không biết sẽ có biểu tình gì.

Diệp Phàm mặt mày hớn hở hỏi: “Đại tẩu, có cần không? Có cần không? Nếu ngươi cần, vậy ta……”

Diệp Khải Hiền đi vào, thấy Diệp Phàm đang vẻ mặt vui mừng, tò mò hỏi: “Nhị đệ, ngươi cùng Minh Dương đang nói cái gì thế? Muốn cái gì?”

Hứa Minh Dương: “……”

……….

Chương trước > – < Mục lục > – < Chương sau >

6 comments

  1. đúng là huynh đệ nha, cấu kết làm chuyện xấu :)) còn Tiểu No chắc thương yêu DP lắm, suốt ngày bán ảnh không, nuôi cho béo mập như thế, DP nên tán hồn nó đi 🤣🤣🤣

    Mà DP bán đại ca cái 1 dị, hhahaa toàn hóng drama :)))

    Cảm ơn Méoo edit truyện 💚

    Đã thích bởi 1 người

Bình luận về bài viết này

Tạo trang giống vầy với WordPress.com
Tham gia